Khi sáng tạo ra người phụ nữ, đến rất muộn ngày làm việc thứ sáu, Chúa trời vẫn chăm chỉ miệt mài. Một thiên thần đến bên cất tiếng hỏi:
- “Sao Người phải tốn nhiều thời gian cho “nó” thế?”.
Chúa trời đáp:
- “Ngài không thấy những “đặc điểm kỹ thuật” ta cần bảo đảm khi tượng hình cô ấy sao? Cô ấy phải gột rửa được, nhưng lại không làm từ nhựa. Cô ấy có hơn 200 bộ phận luôn luôn hoạt động và còn phải thay thế được. Cô ấy biết nấu mọi loại thức ăn, biết chăm sóc, yêu thương vài đứa trẻ một lúc. Cô ấy còn có thể ôm và chữa lành từ cái đầu gối bị trầy xước đến trái tim tan vỡ. Và cô ấy phải làm tất cả những việc này chỉ với đôi bàn tay”.
Thiên thần tỏ ra rất ấn tượng:
- “Chỉ với 2 bàn tay… đó là điều không thể! Và đây là mẫu chuẩn phải không? Người đã làm việc quá nhiều hôm nay rồi đấy. Hãy đợi đến mai làm nốt cũng được mà”.
- “Không đâu” - Chúa trời nói.
- “Ta xong đến nơi rồi, và đây sẽ là loài sinh vật trái tim ta yêu nhất. Cô ấy có thể tự chữa bệnh cho mình lúc đau ốm và làm việc được 18 tiếng một ngày”.
Thiên thần đến gần hơn và chạm vào người phụ nữ:
- “Nhưng Người làm cô ấy mềm quá, thưa đức Chúa trời”.
- “Cô ấy mềm, nhưng ta cũng khiến cô ấy thật mạnh mẽ. Ngài không tưởng tượng được những gì cô ấy có thể chịu đựng và vượt qua đâu”.
Post a Comment